TRƯỜNG NGUYỆT TẪN MINH
Câu chuyện về sức mạnh cảm hóa của tình yêu thương

Tập cuối cùng của Trường Nguyệt Tẫn Minh đã khép lại một chặng đường đu phim miệt mài với không ít tiếc nuối và hụt hẫng. Câu chuyện của một vạn năm kể lại tuy có kết thúc buồn nhưng có rất nhiều điều đẹp đẽ ở lại như những giấc mộng vẫn còn mãi trong Bát Nhã Phù Sinh.

* Bài viết có tiết lộ kết phim, nếu bạn chưa xem phim và không muốn biết trước nội dung, mời bạn đọc bài review phim tại đây.

—–

Câu chuyện kể lại hành trình đi tìm chính mình trong suốt 500 năm của Đàm Đài Tẫn- kẻ từ khi sinh ra đã có cuộc đời bất hạnh, không cảm nhận được tình yêu thương và cũng không biết yêu thương. Suốt những tháng năm chỉ sống sao cho tồn tại được trên đời, hắn quá cô độc, quá sợ hãi, hắn không tin ai, vô tình và hoàn toàn ích kỷ. Nhưng rồi Diệp Tịch Vụ đến với cuộc đời hắn, dần dần mang đến những ấm áp sưởi ấm trái tim lạnh lẽo của hắn, để rồi từ đó hắn biết yêu người, thương đời. “Là nàng ấy đã dạy con hướng thiện, dạy con từ bi, dạy con biết yêu thương người khác…”
500 năm đi tìm Diệp Tịch Vụ trên dòng U Minh đã đưa Đàm Đài Tẫn đến với Triệu Du chân nhân, người đã cứu hắn khỏi Nhược Thuỷ, trao cho hắn yêu thương và lòng tin tuyệt đối: “Con phải biết không có bất cứ ai cứ ở mãi trong bóng tối”, “Nếu có ai đó muốn trở thành Ma Thần, người đó chắc chắn không phải là con”, “Còn có ta tin con!”. Chính lòng tin vô điều kiện trong mọi hoàn cảnh của Triệu Du chân nhân đã cảm hoá Đàm Đài Tẫn, giúp hắn vững tâm không lầm lạc, giúp hắn chọn ở lại dù đau đớn chứ quyết không hoá Ma Thần.
Trải qua những hỉ nộ ái ố của cuộc đời, đi qua bao con đường gập ghềnh giá lạnh trong hành trình tự tìm kiếm bản thân, đấu tranh với số mệnh, cuối cùng Đàm Đài Tẫn đã nhận ra những yêu thương và hạnh phúc nhỏ nhoi trong cuộc sống khốn cùng.
“Ngươi nói sai rồi. Mẫu thân của ta- xinh đẹp thiện lương, bà ấy bất hạnh bị ngươi chọn trúng, sinh ra ma thai, nhưng bà ấy yêu ta vô điều kiện, thậm chí còn hơn cả tính mạng của bà. Phụ thân ta- đã trao cho ta máu thịt, dù ông ấy từng hà khắc với ta vì cái chết của mẫu thân, nhưng ta vẫn tin rằng khi ta còn ở trong bụng mẹ, ông ấy cũng từng thật lòng mong ta chào đời. Suốt cả đời, ông ấy yêu thương mẫu thân ta sâu đậm. Kinh Lan và Ánh Tâm- đã dốc sức hết mình bảo vệ ta trong tình cảnh khốn khó nhất, chăm sóc cho ta lớn khôn. Tiêu Lẫm- tuy là kẻ địch với ta trong chuyện nước nhà, nhưng với tư cách là bạn, hắn chưa từng phụ ta, vẫn luôn là ta phụ hắn. Ân sư của ta- Triệu Du chân nhân, ông ấy đã cứu ta khỏi Nhược Thuỷ, biết ta chẳng tốt lành, nhưng vẫn ngày đêm dạy dỗ ta, chẳng khác nào ơn tái tạo. Càng khỏi nói tới Tô Tô- là nàng ấy liều mạng nắm lấy tay ta, muốn kéo ta ra khỏi địa ngục, là nàng ấy đã giúp ta học được cách yêu, học được cách cảm nhận mọi thứ. Là nàng ấy phá tan bóng tối, để ta nhìn thấy ánh sáng, hết lần này tới lần khác. Ngươi xem đi, tuy những yêu thương ta nhận được không nhiều lắm, nhưng không phải là hoàn toàn không có”.
Cuối cùng hắn đã chọn giữ lại trong mình lòng biết ơn thay vì oán hận, chọn trân quý những điều tốt đẹp thay vì nhớ đến những vết thương lòng.
Dù Lê Tô Tô quay ngược dòng thời gian 500 năm, cố hết sức như thế nào cũng không thể thay đổi được số mệnh, không ngăn được Đàm Đài Tẫn hóa Ma Thần, tất cả những bi kịch mà Tô Tô đã thấy vẫn tái diễn, nhưng điều Tô Tô làm được chính là cảm hóa một số phận bằng tất cả tình yêu thương và lòng bao dung. Nếu Ma Thần của 500 năm trước chỉ muốn huỷ diệt thế gian, thì Ma Thần của 500 năm sau một lòng muốn cứu thế gian, muốn bảo vệ thế giới có tình cảm, nhân nghĩa, hạnh phúc, dù song hành với những điều ấy cũng là những gian khổ, đớn đau, chia lìa. Ma Thần của 500 năm sau đã tìm được chính mình- “mãi mãi là Đàm Đài Tẫn, nhưng cũng là Thương Cửu Mân” tràn đầy tinh thần hiệp nghĩa- không cần ai thấu hiểu, không cần minh oan, không cần hồi đáp, sẵn lòng tan biến vào hư vô để giữ lại thế gian bởi thế gian ấy có bao điều đẹp đẽ. Cái chết của Đàm Đài Tẫn dẫu là một cái kết đầy tiếc nuối nhưng không vì thế mà tác phẩm mang màu sắc bi lụy, mà ngược lại, mang màu sắc của cầu vồng sau mưa giông.
Trường Nguyệt Tẫn Minh là câu chuyện về sức mạnh cảm hóa của tình yêu thương, của niềm tin vào bản thân, niềm tin vào người khác, niềm tin vào những điều tốt đẹp trong cuộc đời. Lấy câu chuyện có bối cảnh ở một chiều không gian khác, Trường Nguyệt Tẫn Minh là một tác phẩm mang âm hưởng sử thi thần thoại nhưng lại đậm tính mỹ học và triết lý nhân sinh phương Đông, như một liều thuốc chữa lành cho những trái tim tổn thương oán trách số phận, như ánh trăng chuyên chở trong đó tình thương đời, thương người.
Một vạn năm ở một chiều không gian khác đã kết thúc, nhưng tôi tin ở chiều không gian ấy hay ở chiều không gian này, ở thế giới nào đó hay thế giới này, “những người có mối liên kết vĩnh viễn với nhau bằng tình yêu thương sẽ luôn gặp lại nhau hết lần này đến lần khác, qua hết kiếp này đến kiếp khác”*. Không phải là BE (bad ending), bởi “Hôm nay biệt ly, thân này về với cát bụi. Ngày sau, dù hoá thân thành băng tuyết trên đỉnh núi, đá cuội dưới khe suối, liễu rủ bên bờ hồ, chúng ta rồi cũng có ngày gặp lại” (Trường Nguyệt Tẫn Minh).

Với Trường Nguyệt Tẫn Minh, xin mượn lời của một nhân vật phim tôi yêu: “SẼ CÒN GẶP LẠI”…

-Springgreen-
* “Kiếp nào ta cũng tìm thấy nhau” (Brian Weiss)
—–
Bản quyền bài viết thuộc về bạn Springgreen và CKDRAMA- Blog bình phim và chia sẻ cảm xúc xem phim- nghe nhạc châu Á http://ckdrama.net
[Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review][Trường Nguyệt Tẫn Minh review]

Leave a comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *